Nhắc đến mứt Huế nhất thiết phải nhắc tới mứt gừng. Mứt gừng là món ăn của mọi nhà. Mứt gừng Huế vàng mà cay thơm hơn mứt gừng trong Nam ngoài Bắc. Hiện nay ở Kim Long, Tết đến, cả làng làm mứt gừng để bán. Gừng Huế trồng ở đất đồi nên củ nhỏ, màu vàng, không trắng như gừng nơi khác. Củ gừng non cạo sạch vỏ, ngâm nước phèn chua, rửa sạch, sau đó thái thành lát, luộc hai ba lần cho giảm độ cay sau đó rim đường. Những gia đình giàu có ở Huế xưa chế biến mứt gừng rất công phu. Họ làm mứt gừng nguyên củ gừng non, gọt vỏ sạch, ngâm vào nước lạnh, lấy que nhọn xăm thật mềm, sau đó xả nước lạnh, vắt chanh vào gừng, phơi nắng khoảng hai tiếng đồng hồ, sau rửa cho hết vị chua của chanh, ép khô, luộc lần nữa, lại ép khô rồi mới rim đường.
Còn để làm món mứt bí, người Huế phải chuẩn bị suốt một, hai tháng trước Tết, từ việc đi mua loại bí đao già có phấn trắng trên vỏ, không sâu, rồi bảo quản cho đến gần Tết mới chế biến. Lát bí phải phơi nắng ba ngày, vừa dội nước vừa phơi… Chính sự công phu, tỉ mẩn như vậy người Huế mới tạo ra được miếng mứt ngon, đâïm đà hương vị Tết, khiến bất cứ người con xa quê nào cũng phải hoài nhớ mỗi khi gió xuân về…