Có dịp nghe những tiểu thương ở đây giãi bày trong diễn đàn "Tiếp sức hàng Việt, đồng hành cùng các hộ kinh doanh trong chợ truyền thống" tổ chức ngày 29/5 vừa qua mới thấy, từ tham vọng đến hiện thực còn một khoảng cách khá xa. Theo như hầu hết các tiểu thương ở đây cho biết, họ ủng hộ hàng Việt, nhưng nếu hàng Việt không rẻ, không tiện ích thì họ cũng… chào thua.
Bên cạnh đó, sản phẩm cần phải tiện ích đối với người buôn bán. Theo các hộ kinh doanh tại chợ, nhiều thương nhân Trung Quốc sang tận đây, đi từng quầy hàng giới thiệu sản phẩm, đưa ra giá cả, và các điều kiện tốt như: ký gửi hàng, khi nào bán được hàng mới phải trả tiền, hoặc giao hàng đợt sau lấy tiền đợt trước theo kiểu gối đầu... Tuy nhiên, trong vài chục năm buôn bán ở chợ Đồng Xuân, các hộ kinh doanh ở đây chưa bao giờ thấy doanh nghiệp hàng Việt nào vào chợ giới thiệu và mời mua sản phẩm như thế.
Trong khi các doanh nghiệp Việt cho biết không ngừng cải tiến mẫu mã, mở rộng hệ thống phân phối... nhưng một số tiểu thương lại nhận xét nếu chỉ cải tiến mẫu mã, nâng cao năng lực cạnh tranh, lấy đó là việc quan trọng hàng đầu thì như thế đồng nghĩa với giá sản phẩm sẽ không thể rẻ. Trong khi nhu cầu của thị trường là giá cả hàng hóa phải phù hợp với thu nhập. Nhiều mặt hàng có xuất xứ từ Trung Quốc, chất lượng thấp nhưng vẫn bán được. Lý giải nguyên nhân, các tiểu thương ở đây cho hay, những mặt hàng này nắm bắt được nhu cầu và thị hiếu của người tiêu dùng Việt Nam. Ví như, Công ty Vina Giày có những đôi giày giá hơn 1 triệu đồng, nhưng tại sao không sản xuất được những đôi giày giá chỉ 40.000 đồng? hay như "Công ty May Việt Tiến có nhiều sản phẩm giá lên tới cả triệu bạc, thử hỏi, với giá cao như vậy, người nông dân bao giờ mới có thể tiếp cận được với hàng Việt?"… đó là những câu hỏi mà không chỉ các tiểu thương ở một khu chợ đầu mối kinh doanh lớn đặt ra!