Tóm tắt:Chợ truyền thống là không gian văn hóa - kinh tế đặc thù trong lòng đô thị, mang nhiều giá trị di sản cần được bảo tồn và phát huy. Bài viết tập trung phân tích vai trò của chợ truyền thống trong phát triển du lịch di sản đô thị tại Thành phố Hồ Chí Minh, thông qua phương pháp nghiên cứu tại Thành phố. Trên cơ sở phân tích thực trạng và tiềm năng khai thác du lịch từ hệ thống chợ truyền thống, bài viết đề xuất các giải pháp quản lý, thiết kế sản phẩm và bảo tồn văn hóa phù hợp nhằm tích hợp chợ truyền thống vào chiến lược phát triển du lịch văn hóa - di sản của thành phố một cách bền vững.
Từ khóa: chợ truyền thống, du lịch di sản, di sản đô thị sống, Thành phố Hồ Chí Minh, phát triển bền vững.
1. Đặt vấn đề
Trong bối cảnh đô thị hóa và toàn cầu hóa như hiện nay, việc bảo tồn và phát huy các giá trị di sản văn hóa trở thành yêu cầu cần thiết đối với các đô thị lớn. Các thành phố không chỉ là trung tâm kinh tế - văn hóa, mà còn là nơi chứa đựng nhiều giá trị di sản đô thị hấp dẫn, trong đó có hệ thống chợ truyền thống. Theo nhiều nhà nghiên cứu, chợ là nơi giao thương, là không gian sinh hoạt cộng đồng, phản ánh tập quán tiêu dùng, lưu giữ kiến trúc bản địa [3,9].
Trên thế giới, nhiều đô thị đã thành công trong việc bảo tồn và phát triển chợ truyền thống thành điểm du lịch đặc sắc. Chẳng hạn, chợ Gwangjang (Seoul), chợ Chatuchak (Bangkok), chợ Borough (London) là những điểm đến du lịch hấp dẫn nhờ vào sự kết hợp hiệu quả giữa bảo tồn kiến trúc, nâng cấp cơ sở hạ tầng và tổ chức trải nghiệm văn hóa cho du khách [4].
Tại Việt Nam, một số thành phố như Hội An, Huế, Đà Lạt đã bước đầu khai thác chợ truyền thống như một phần của sản phẩm du lịch địa phương, thông qua việc tổ chức chợ đêm, tuyến phố đi bộ và không gian ẩm thực [6]. Tuy nhiên, tại Thành phố Hồ Chí Minh - nơi sở hữu hệ thống chợ phong phú với nhiều công trình có giá trị lịch sử như chợ Bến Thành, chợ Bình Tây, chợ An Đông - việc khai thác giá trị di sản chợ trong phát triển du lịch vẫn còn mang tính tự phát, thiếu quy hoạch và chưa có chiến lược dài hạn [5,8]. Các khảo sát cho thấy, phần lớn du khách quốc tế tới chợ chủ yếu để tham quan hoặc mua sắm nhanh, thiếu những trải nghiệm văn hóa có chiều sâu, trong khi các dịch vụ hỗ trợ như thông tin, vệ sinh, chỉ dẫn lịch sử… còn hạn chế [7].
Từ những vấn đề nêu trên, bài viết tập trung làm rõ vai trò của chợ truyền thống trong phát triển du lịch di sản đô thị tại Thành phố Hồ Chí Minh, phân tích thực trạng khai thác hiện nay và đề xuất các giải pháp nhằm phát huy giá trị chợ như một thành tố quan trọng trong chiến lược phát triển du lịch bền vững của đô thị.
2. Hướng tiếp cận và phương pháp nghiên cứu
Nghiên cứu tiếp cận vấn đề dưới góc nhìn liên ngành, kết hợp giữa quản lý di sản văn hóa, quy hoạch đô thị và phát triển du lịch bền vững. Chợ truyền thống là một dạng di sản đô thị sống (living urban heritage) - nơi hội tụ đồng thời yếu tố lịch sử, bản sắc văn hóa và sinh hoạt đương đại của cộng đồng cư dân đô thị [13]. Trên cơ sở đó, bài viết phân tích vai trò và tiềm năng của chợ truyền thống trong việc hình thành sản phẩm du lịch di sản tại Thành phố Hồ Chí Minh.
Phương pháp nghiên cứu chủ yếu được sử dụng là nghiên cứu tại bàn (desk research), kết hợp phân tích tài liệu định tính. Cụ thể, tác giả thu thập và hệ thống hóa các văn bản pháp lý, báo cáo chuyên đề, tài liệu học thuật, bài viết từ báo chí chính thống, số liệu thống kê được công bố chính thức liên quan đến chợ truyền thống, quy hoạch đô thị và phát triển du lịch tại Thành phố Hồ Chí Minh. Các nguồn tài liệu được phân tích theo chủ đề nhằm làm rõ hiện trạng khai thác chợ trong hoạt động du lịch, nhận diện rào cản và tiềm năng phát triển.
3. Kết quả và thảo luận
3.1. Vai trò và giá trị của chợ truyền thống trong phát triển du lịch di sản đô thị tại Thành phố Hồ Chí Minh
Chợ truyền thống là nơi phục vụ nhu cầu trao đổi hàng hóa, là nơi phản ánh sinh hoạt cộng đồng, phong tục tập quán và bản sắc đô thị. Trong bối cảnh phát triển du lịch di sản, chợ truyền thống được xem là di sản đô thị sống - nơi kết nối quá khứ với hiện tại thông qua không gian kiến trúc, hoạt động buôn bán và mối quan hệ xã hội của cư dân đô thị [13].
Tại Thành phố Hồ Chí Minh, hệ thống chợ truyền thống được hình thành sớm và phát triển song song với quá trình đô thị hóa. Các chợ như Bến Thành (khởi công năm 1912), Bình Tây (xây dựng năm 19, Tân Định đều mang dấu ấn kiến trúc đặc trưng, đồng thời phản ánh lịch sử giao thương và cộng đồng dân cư đa sắc tộc tại vùng đất này. Kiến trúc tháp đồng hồ 4 mặt của chợ Bến Thành được xem là biểu tượng của Thành phố Hồ Chí Minh, trong khi chợ Bình Tây lại thể hiện rõ phong cách Á Đông và vai trò của cộng đồng người Hoa trong phát triển đô thị [3].
Không gian chợ truyền thống còn chứa đựng những giá trị phi vật thể phong phú, từ ngôn ngữ giao tiếp, cách thức buôn bán đến ẩm thực và tập tục dân gian. Đây là nơi người dân mua bá, giao lư thể hiện tập quán sinh hoạt và mối liên kết cộng đồng. Theo khảo sát của Roland Berger (2021) trong Chiến lược phát triển du lịch Thành phố Hồ Chí Minh đến năm 2030, chợ truyền thống là một trong những điểm đến được du khách quốc tế đánh giá cao về mức độ hấp dẫn và tính trải nghiệm bản địa [11].
Bên cạnh giá trị văn hóa, chợ truyền thống cũng có ý nghĩa kinh tế trong phát triển du lịch. Việc du khách mua sắm tại chợ - dù chủ yếu là hàng lưu niệm, thực phẩm đặc sả, đồ thủ công mỹ nghệ - tạo ra thu nhập cho tiểu thương và hệ thống cung ứng địa phương. Đặc biệt, hình thức du lịch trải nghiệm mua sắm - mặc cả tại chợ thường được du khách quốc tế xem như hoạt động “phải thử” khi đến Việt Nam [4]. Điều này không chỉ góp phần đa dạng hóa sản phẩm du lịch mà còn giúp lan tỏa hình ảnh văn hóa tiêu dùng của người Việt Nam ra thế giới.
Như vậy, chợ truyền thống Thành phố Hồ Chí Minh là một phần của hệ thống bán lẻ đô thị, m là yếu tố văn hóa có giá trị cao về mặt du lịch. Nếu được bảo tồn và khai thác đúng hướng, các chợ này có thể trở thành điểm đến thu hút trong bản đồ du lịch di sản đô thị của Thành phố.
3.2. Tiềm năng khai thác du lịch từ chợ truyền thống tại Thành phố Hồ Chí Minh
Khi xu hướng du lịch ngày càng chuyển sang các mô hình du lịch trải nghiệm văn hóa bản địa, chợ truyền thống là tài nguyên du lịch có thể khai thác trở thành sản phẩm du lịch hấp dẫn. Thành phố Hồ Chí Minh với hệ thống hơn 200 chợ truyền thống phân bố đều khắp các quận huyện - đang sở hữu lợi thế không nhỏ về tài nguyên này [10].
Thứ nhất, nhu cầu tham quan, trải nghiệm không gian sống và văn hóa bản địa của du khách đang gia tăng nhanh chóng. Theo xu hướng toàn cầu, du khách tìm kiếm điểm đến nổi tiếngvà mong muốn "sống như người địa phương" - trải nghiệm sinh hoạt thường nhật, bao gồm việc đi chợ, nếm thử ẩm thực đường phố, hoặc tiếp xúc trực tiếp với tiểu thương [14]. Trong khảo sát của VnExpress năm 2025, hơn 60% khách quốc tế được hỏi cho biết họ muốn quay lại chợ Bến Thành để mua hàng và quan sát văn hóa mua bán và mặc cả của người Việt [7].
Thứ hai, mỗi chợ ở Thành phố Hồ Chí Minh có màu sắc riêng, phản ánh sắc thái cộng đồng dân cư và văn hóa địa phương. Chợ bà Hoa là trung tâm văn hóa - ẩm thực của người Quảng; chợ Bình Tây phản ánh truyền thống giao thương của cộng đồng người Hoa; chợ Tân Định nổi bật với mặt hàng vải vóc truyền thống và ẩm thực đường phố phong phú. Sự đa dạng này tạo điều kiện phát triển các sản phẩm du lịch theo chủ đề, như tour ẩm thực, tour văn hóa cộng đồng, hoặc tour thủ công - mỹ nghệ. Đây là những hình thức du lịch có khả năng kéo dài thời gian lưu trú và tăng mức chi tiêu của du khách.
Thứ ba, trong Chiến lược phát triển du lịch Thành phố Hồ Chí Minh đến năm 2030, Sở Du lịch thành phố đã xác định rõ mục tiêu khai thác không gian đô thị hiện hữu (trong đó có các chợ truyền thống) để tạo ra sản phẩm du lịch văn hóa - di sản có tính cạnh tranh. Đồng thời, Sở Công Thương cũng chủ trương nâng cấp, chỉnh trang hệ thống chợ gắn với phát triển kinh tế ban đêm và thương mại phục vụ du lịch [1].
Thứ tư, bài học từ mô hình quốc tế và trong nước cho thấy khả năng hiện thực hóa tiềm năng là có cơ sở. Hàn Quốc đã thành công trong việc chuyển đổi các chợ truyền thống như Gwangjang hay Namdaemun thành điểm du lịch ẩm thực - mua sắm hút khách quốc tế nhờ kết hợp yếu tố bảo tồn kiến trúc, cải thiện vệ sinh và tổ chức lại không gian theo hướng thân thiện với du khách [12]. Trong nước, chợ trung tâm Đà Lạt đã chứng minh chợ có thể trở thành một phần của sản phẩm du lịch đô thị.
Tóm lại, tiềm năng phát triển chợ truyền thống thành điểm đến du lịch văn hóa - di sản tại Thành phố Hồ Chí Minh là rất lớn.
3.3. Thực trạng khai thác chợ truyền thống trong phát triển du lịch tại Thành phố Hồ Chí Minh
Dù sở hữu hệ thống chợ truyền thống đa dạng và có giá trị về mặt văn hóa, lịch sử, nhưng hoạt động khai thác du lịch tại các chợ truyền thống Thành phố Hồ Chí Minh hiện nay vẫn còn phân tán, chưa hình thành một sản phẩm đặc trưng và thiếu sự đồng bộ về quy hoạch, tổ chức và truyền thông.
Thứ nhất, mức độ khai thác chợ truyền thống vào hoạt động du lịch còn hạn chế. Trong số 224 chợ truyền thống đang hoạt động tại Thành phố Hồ Chí Minh [10], chỉ có chợ Bến Thành và chợ Bình Tây được đưa vào một số tour tham quan cố định dành cho khách quốc tế. Chợ Bến Thành là điểm đến phổ biến nhưng chủ yếu phục vụ nhu cầu mua sắm nhanh, chưa phát triển các dịch vụ trải nghiệm đi kèm như thuyết minh lịch sử, tour ẩm thực hay tương tác cộng đồng [8]. Tương tự, chợ Bình Tây dù được công nhận là di tích kiến trúc nghệ thuật, nhưng khai thác du lịch mới dừng lại ở các tour văn hóa Chợ Lớn có tính chất khám phá ngắn. Các chợ khác như: An Đông, Tân Định, Hồ Thị Kỷ, bà Chiểu… tuy có tiềm năng, nhưng chưa được khai thác vào các chương trình du lịch hoặc còn hoạt động tự phát, thiếu hạ tầng và thông tin hỗ trợ du khách.
Thứ hai, sản phẩm du lịch từ chợ truyền thống còn nghèo nàn và thiếu sáng tạo. Hoạt động du lịch tại chợ hiện nay chủ yếu xoay quanh việc mua bán đơn thuần, thiếu các dịch vụ bổ trợ như: không gian trải nghiệm ẩm thực địa phương, khu vực giới thiệu di sản, dịch vụ hướng dẫn song ngữ, các hoạt động trình diễn văn hóa. Hầu hết các chợ chưa có bảng thông tin du lịch, bản đồ, thuyết minh về lịch sử và đặc trưng văn hóa chợ. Điều này khiến du khách khó có được trải nghiệm trọn vẹn như kỳ vọng với điểm đến di sản đô thị [7].
Thứ ba, môi trường chợ truyền thống chưa thân thiện với khách du lịch. Một trong những rào cản lớn là vấn đề vệ sinh, hạ tầng xuống cấp và dịch vụ không đồng bộ. Nhiều chợ thiếu nhà vệ sinh đạt chuẩn, không gian ẩm thực còn lộn xộn, chưa có bãi đỗ xe hay khu nghỉ chân dành cho khách. Thực tế ghi nhận tình trạng mất vệ sinh, chặt chém, nói thách giá và rào cản ngôn ngữ vẫn tồn tại phổ biến, đặc biệt tại các chợ nổi tiếng [4]. Những yếu tố này ảnh hưởng nghiêm trọng đến trải nghiệm và sự hài lòng của du khách.
Thứ tư, công tác quản lý và phối hợp liên ngành còn chưa được thống nhất. Hiện nay, việc quản lý chợ chủ yếu do Sở Công Thương và các Ban quản lý chợ địa phương phụ trách, trong khi ngành du lịch lại chưa có cơ chế phối hợp hiệu quả để cùng phát triển sản phẩm du lịch tại chợ. Bên cạnh đó, nhiều chợ chưa có mô hình quản lý phù hợp cho hoạt động du lịch - thiếu nhân sự có kỹ năng ngoại ngữ, nghiệp vụ du lịch, không có bộ phận tiếp đón hoặc hỗ trợ du khách [1].
Tóm lại, hoạt động khai thác du lịch tại chợ truyền thống Thành phố Hồ Chí Minh còn rời rạc và chưa tương xứng với tiềm năng tài nguyên hiện có. Sự thiếu vắng sản phẩm đặc trưng, cơ sở hạ tầng không phù hợp, sự phối hợp liên ngành còn thấp là những rào cản lớn cần được giải quyết để nâng cao vai trò của chợ truyền thống trong phát triển du lịch di sản đô thị.
4. Giải pháp phát huy giá trị chợ truyền thống trong phát triển du lịch di sản đô thị Thành phố Hồ Chí Minh
Trên cơ sở phân tích thực trạng, để chợ truyền thống được khai thác đúng với tiềm năng trong phát triển du lịch di sản đô thị tại Thành phố Hồ Chí Minh, cần có các giải pháp đồng bộ và thực tiễn sau:
Thứ nhất, thành phố cần ban hành đề án tổng thể nhằm bảo tồn và khai thác hệ thống chợ truyền thống để phát triển sản phẩm du lịch đặc thù. Đề án nên xác lập danh mục các chợ có giá trị lịch sử - văn hóa cần bảo tồn kiến trúc và không gian truyền thống (như chợ Bến Thành, Bình Tây, bà Chiểu...), đồng thời phân loại những chợ có tiềm năng phát triển thành điểm đến du lịch. Thành phố cần đầu tư nâng cấp hạ tầng tại các chợ có thể đưa vào khai thác du lịch, ưu tiên các hạng mục thiết yếu như: nhà vệ sinh đạt chuẩn, Bảng chỉ dẫn song ngữ, khu vực thông tin du lịch, không gian ẩm thực sạch sẽ và có tổ chức, khu vực đón tiếp khách, bãi đỗ xe.
Thứ hai, Ban quản lý tại các chợ cần được đào tạo kỹ năng cơ bản về tiếp cận du lịch: từ văn hóa giao tiếp, xử lý tình huống đến giới thiệu sản phẩm và hỗ trợ du khách. Có thể thí điểm mô hình “Tổ du lịch cộng đồng tại chợ”, bao gồm tiểu thương có kinh nghiệm, cán bộ địa phương và hướng dẫn viên bán thời gian - nhằm hỗ trợ thông tin, dẫn tour tại chỗ, xử lý phản ánh và kết nối với công ty lữ hành. Ngoài ra, cần ban hành bộ quy tắc ứng xử văn minh thương mại cho tiểu thương, bao gồm các cam kết không nói thách giá quá mức, không bán hàng kém chất lượng, giữ gìn vệ sinh gian hàng, giao tiếp lịch sự với khách nước ngoài. Những tiểu thương gương mẫu nên được ghi nhận công khai hoặc ưu tiên về chính sách thuê sạp.
Thứ ba, phát triển du lịch tại chợ truyền thống phải gắn liền với việc giữ gìn bản sắc chợ: đó là không gian sống động với giao lưu cộng đồng, sản phẩm địa phương và văn hóa ứng xử đặc trưng. Mỗi chợ cần được định vị theo chủ đề gắn với cộng đồng hiện hữu: ví dụ, chợ Hồ Thị Kỷ nổi bật với văn hóa ẩm thực, chợ bà Hoa với đặc sản miền Trung, chợ Bình Tây với văn hóa người Hoa… Cần tổ chức các hoạt động văn hóa tại chợ như: phiên chợ chủ đề, trình diễn ẩm thực dân gian, trưng bày hình ảnh lịch sử chợ, tái hiện sinh hoạt truyền thống. Những hoạt động này tạo điểm nhấn trải nghiệm cho du khách và góp phần bảo tồn văn hóa phi vật thể tại chợ.
Thứ tư, Sở du lịch thành phố cần phối hợp với doanh nghiệp lữ hành thiết kế các tour chuyên đề như: tour ẩm thực chợ Sài Gòn, tour chợ truyền thống và di tích, tour “Sài Gòn xưa và nay”… Trong đó, các chợ sẽ đóng vai trò là điểm dừng chân với nội dung thuyết minh và trải nghiệm phù hợp. Sản phẩm có thể bao gồm: đi chợ cùng người bản địa, học nấu món ăn dân gian từ nguyên liệu mua tại chợ, trải nghiệm làm bánh truyền thống... Các hoạt động trải nghiệm tại chợ nên đi kèm với sản phẩm đặc sản, thủ công mỹ nghệ để tăng chi tiêu du khách. Nên khuyến khích hình thành gian hàng OCOP, gian hàng của nghệ nhân trong khuôn viên chợ để giới thiệu sản phẩm bản địa.
Thứ năm, cần xây dựng chiến lược truyền thông về hình ảnh chợ truyền thống, nhấn mạnh giá trị văn hóa, ẩm thực và không khí đặc trưng. Các nền tảng mạng xã hội, ứng dụng du lịch và bản đồ điện tử nên tích hợp thông tin về chợ, kèm hình ảnh sinh động, câu chuyện hấp dẫn, đánh giá thực tế. Có thể sản xuất video ngắn, bản đồ hướng dẫn “Chợ Sài Gòn dành cho du khách” bằng nhiều ngôn ngữ và phát hành tại các trung tâm thông tin du lịch. Đồng thời, kết nối chợ với các sự kiện văn hóa lớn của thành phố như Lễ hội áo dài, Lễ hội ẩm thực, Ngày hội di sản… để gia tăng tính lan tỏa và củng cố vai trò của chợ như không gian sinh hoạt cộng đồng giàu bản sắc.
5. Kết luận và kiến nghị
Chợ truyền thống là không gian văn hóa - kinh tế - xã hội đô thị tại Thành phố Hồ Chí Minh, không chỉ là nơi diễn ra các hoạt động giao thương mà còn là nơi lưu giữ bản sắc, ký ức cộng đồng và đời sống văn hóa dân gian đặc trưng. Trong bối cảnh thành phố hướng đến phát triển du lịch di sản đô thị, việc khai thác các giá trị đặc trưng của chợ truyền thống như sản phẩm du lịch mang tính trải nghiệm, bản địa, bền vững là hướng đi phù hợp và cần thiết.
Phân tích thực trạng cho thấy, Thành phố Hồ Chí Minh hiện sở hữu hệ thống chợ phong phú với nhiều yếu tố lịch sử - văn hóa tiêu biểu, song hoạt động du lịch gắn với chợ còn manh mún, thiếu đầu tư đồng bộ và gặp nhiều rào cản từ hạ tầng xuống cấp, dịch vụ chưa chuyên nghiệp đến chính sách quản lý chưa theo kịp yêu cầu hội nhập du lịch. Những thách thức này nếu không được xử lý kịp thời sẽ khiến chợ truyền thống tiếp tục suy giảm vai trò trong lòng đô thị và bỏ lỡ cơ hội trở thành tài nguyên du lịch giá trị.
Để phát huy hiệu quả vai trò của chợ truyền thống trong phát triển du lịch di sản đô thị, Thành phố Hồ Chí Minh cần:
- Xây dựng chính sách tổng thể về bảo tồn - phát triển chợ truyền thống gắn với du lịch, xác định rõ các chợ trọng điểm, ưu tiên đầu tư và bảo tồn kiến trúc, không gian.
- Cải thiện cơ sở hạ tầng chợ, nâng cao chất lượng vệ sinh, an toàn thực phẩm và trải nghiệm mua sắm nhằm tạo điều kiện thuận lợi cho du khách trong và ngoài nước.
- Đổi mới mô hình quản lý chợ theo hướng thân thiện với du lịch, tăng cường vai trò cộng đồng tiểu thương và thiết lập các bộ phận phụ trách hỗ trợ du khách tại chợ.
- Bảo tồn giá trị văn hóa phi vật thể của chợ: tập quán giao tiếp, hàng hóa bản địa, tương tác cộng đồng… là nền tảng cho xây dựng sản phẩm du lịch đặc trưng.
- Thiết kế sản phẩm du lịch và chiến lược quảng bá chợ truyền thống phù hợp với nhu cầu trải nghiệm bản địa, góp phần đa dạng hóa sản phẩm du lịch văn hóa Thành phố Hồ Chí Minh.
Tóm lại, chợ truyền thống là một phần của di sản văn hóa cộng đồng. Nếu khai thác tương xứng với tiềm năng các giá trị này sẽ giúp thành phố nâng cao vị thế du lịch văn hóa, đồng thời tạo điều kiện để chợ truyền thống được bảo tồn và phát triển bền vững.
Tài liệu trích dẫn và tham khảo:
Hoàng Anh (2023). Thành phố Hồ Chí Minh định hình tương lai chợ truyền thống hướng du lịch. Truy cập tại https://tcdulichtphcm.vn/chuyen-dong/tphcm-dinh-hinh-tuong-lai-cho-truyen-thong-huong-du-lich-c2a65700.html.
Ngọc Ẩn (2017). Khởi công nâng cấp chợ Bình Tây. Truy cập tại https://tuoitre.vn/khoi-cong-nang-cap-cho-binh-tay-20171110144855032.htm.
Vũ Thị Hồng Hạnh (2020). Chợ truyền thống tại Sài Gòn - TP. Hồ Chí Minh. Tạp chí Kiến trúc, số 9/2020.
Thái Ngân (2022). Phát triển chợ truyền thống thành điểm du lịch đặc sắc. Truy cập tại https://baophapluat.vn/phat-trien-cho-truyen-thong-thanh-diem-du-lich-dac-sac-post440023.html.
Quốc Ngọc, Thanh Hoa (2023). Tạo sức hút cho chợ truyền thống, cách nào?. Truy cập tại https://phunuvietnam.vn/tao-suc-hut-cho-cho-truyen-thong-cach-nao-2023081010112628.htm.
Hoài Niệm (2024). Du lịch Thành phố Hồ Chí Minh khai thác lợi thế giá trị di sản và văn hóa. Truy cập tại https://doanhnghiep.kinhtexaydung.thuonggiaonline.vn/du-lich/du-lich-tphcm-khai-thac-loi-the-gia-tri-di-san-va-van-hoa-1526.html.
Bích Phương, Tuấn Anh (2025). Khách nước ngoài đi chợ Bến Thành “xem cho biết” ít mua. Truy cập tại https://vnexpress.net/khach-nuoc-ngoai-di-cho-ben-thanh-xem-cho-biet-it-mua-4856625.html.
Mỹ Phương (2024). TP Hồ Chí Minh: Tìm hướng đi cho chợ truyền thống trong bối cảnh chuyển đổi số. Truy cập tại https://www.vietnamplus.vn/tp-ho-chi-minh-tim-huong-di-cho-cho-truyen-thong-trong-boi-canh-chuyen-doi-so-post936813.vnp.
Lê Đình Phước, Đỗ Minh Huyền (2022). Chợ truyền thống - Nơi chốn hiện hữu của người Việt ở đô thị. Truy cập tại https://moitruongxaydungvn.vn/cho-truyen-thong-noi-chon-hien-huu-cua-nguoi-viet-o-do-thi.
Sở Công Thương Thành phố Hồ Chí Minh (2023). Báo cáo thực trạng và định hướng phát triển hệ thống chợ truyền thống trên địa bàn Thành phố Hồ Chí Minh năm 2023. UBND Thành phố Hồ Chí Minh.
Roland Berger (2021). Chiến lược Phát triển du lịch Thành phố Hồ Chí Minh đến năm 2030. UBND Thành phố Hồ Chí Minh.
Korea Tourism Organization (2021). Traditional markets as tourism destinations: Strategies from South Korea. Available at https://kto.visitkorea.or.kr.
UNESCO (2011). Recommendation on the Historic Urban Landscape. Available at https://whc.unesco.org/en/hul/.
UNWTO (2022). Tourism and Culture Synergies. United Nations World Tourism Organization. Available at https://www.unwto.org/tourism-and-culture.
Utilizing traditional markets for the development of urban heritage tourism
in Ho Chi Minh City
NGUYEN THI THAO
Faculty of Tourism, Van Lang University
Abstract:Traditional markets represent distinctive urban socio-economic and cultural spaces, serving as living heritage with significant historical and social value. This study explores their role in fostering heritage tourism in Ho Chi Minh City, employing a desk research methodology. By assessing the current status and potential of traditional markets as tourism destinations, the study highlights both opportunities and challenges for their integration into the city’s tourism landscape. The findings suggest strategic directions in management, product development, and cultural preservation to enhance the contribution of traditional markets to Ho Chi Minh City’s sustainable cultural tourism strategy.
Keywords: traditional markets, heritage tourism, living urban heritage, Ho Chi Minh City, sustainable development.
[Tạp chí Công Thương - Các kết quả nghiên cứu khoa học và ứng dụng công nghệ, Số 24/2025]
